Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Bảy Tuần II Mùa Phục Sinh | Ga 6,16-21 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ BẢY TUẦN II MÙA PHỤC SINH

 

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (6,16-21)

16Chiều đến, các môn đệ xuống bờ Biển Hồ, 17rồi xuống thuyền đi về phía Ca-phác-na-um bên kia Biển Hồ. Trời đã tối mà Đức Giê-su chưa đến với các ông. 18Biển động, vì gió thổi mạnh. 19Khi đã chèo được chừng năm hoặc sáu cây số, các ông thấy Đức Giê-su đi trên mặt Biển Hồ và đang tới gần thuyền. Các ông hoảng sợ. 20Nhưng Người bảo các ông: “Thầy đây mà, đừng sợ!”. 21Các ông muốn rước Người lên thuyền, nhưng ngay lúc đó thuyền đã tới bờ, nơi các ông định đến.

SUY NIỆM

Trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã đi trên mặt biển đến với thuyền của các môn đệ. Cơn giông bắt đầu kéo đến, các môn đệ thấy bất an, nhưng đến khi thấy Người đi trên mặt biển, họ càng sợ hãi hơn. Thấy thế, Chúa Giêsu đã trấn an họ: “Chính Thầy đây, đừng sợ!”. Một lời nhẹ nhàng nhưng chất chứa sự yêu thương, xua tan đi nỗi sợ hãi đang trào dâng trong lòng của các môn đệ Người. Cũng chính thời điểm đó con thuyền của các ông cập bến an toàn.

Cuộc đời của mỗi người chúng ta cũng có thể ví như là một cuộc vượt biển. Đi trên biển là một cuộc hành trình đầy rủi ro và hiểm nguy, bởi lẽ, biển thường xảy ra dông tố bão bùng! Và khi một con tàu bé nhỏ phải đối đầu với sóng to gió lớn giữa đại dương mênh mông nước thì nó sẽ chao đảo, và có nguy cơ bị sóng gió nhấn chìm! Muốn vượt qua biển đời một cách an toàn chúng ta chỉ còn biết cậy trông và tín thác vào một mình Thiên Chúa mà thôi, vì Ngài làm chủ trời đất, Ngài ra lệnh là biển phải im tiếng và phải vâng lời.

Trong cuộc sống của mỗi chúng ta, Chúa luôn dõi theo, luôn đồng hành để Ngài nâng đỡ, cứu giúp kịp thời mỗi khi chúng ta gặp gian nan thử thách. Có điều chúng ta có nhận thấy Chúa luôn bên cạnh mình hay không? Nói một cách hình tượng là bàn tay của Chúa luôn giơ ra, điều quan trọng là chúng ta có nhận ra bàn tay của Ngài để rồi đặt bàn tay của mình vào cho Ngài nắm lấy mà kéo chúng ta ra khỏi chốn hiểm nguy, gian nan hay không?

Chúng ta đã nhận nơi Thiên Chúa rất nhiều ân huệ. Ân huệ cao trọng nhất, vĩ đại nhất là Chúa đã đổ máu mình ra mà cứu chuộc chúng ta, rồi còn biết bao ơn lành hồn xác mà hằng ngày ta được Chúa ban cho cách nhưng không nữa. Bởi vậy, để đáp đền ân cao nghĩa dầy này, chúng ta phải có bổn phận làm sáng danh Ngài bằng việc nghe và thực thi những điều Ngài dạy: Đó là phải biết sống cho đi, luôn yêu thương, sống bác ái và phục vụ. Được như thế thì chúng ta mới báo đáp lại được một trong muôn ngàn ân tình của Ngài đã thực hiện cho chúng ta.

Lạy Chúa, cuộc đời chúng con phải trải qua những sóng gió, hiểm nguy nhưng chúng con biết có Chúa luôn bên cạnh trợ lực, giữ gìn. Chúng con cảm tạ Chúa vì biết bao ơn lành hồn xác mà Ngài đã ban cho chúng con. Xin ban cho chúng con một niềm tin sắt son vào Chúa, để trong bất kỳ cảnh ngộ nào chúng con cũng một lòng tín thác vào sự quan phòng đầy yêu thương của Ngài mà thôi. Xin cho chúng con luôn biết làm chứng nhân cho tình thương Chúa trong cuộc sống bằng việc tuân giữ các giới răn của Ngài. Amen.

 

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.